Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Thơ xướng họa

                                                                      DƯ VỊ




     Bâng khuâng,       chiều muộn ngập ngừng trôi
     Quyến luyến         dừng chân tại cuối đồi
     Bên cửa                 vi vu cơn gió thổi
     Ngoài trời              lả tả xác hoa rơi
     Trăm ngàn              mơ ước thành hư ảo
     Muôn vạn              lời yêu hóa đãi bôi
     Dư vị                     còn chăng là vị đắng
     Chan cùng             với huyễn mộng mà thôi !

                                           PHƯƠNG LÊ
                                                          



 
               TÌNH ĐẮNG
         ( Bài họa )

Bên cửa               thời gian lặng lẽ trôi
Xanh xao             nắng trĩu xuống lưng đồi
Xuân qua             nhớ mãi vầng trăng hẹn
Thu đến                nhặt từng chiếc lá rơi
Em vẫn                 bàng hoàng cơn ảo mộng
Anh còn               cay đắng giọt ly bôi
Đôi ta,                  đôi ngã sầu ngăn cách
Một thoáng,         duyên mình chỉ thế thôi !    

                          LÊ NGỌC THẠC 10.2012