TĨNH DẠ TỨ

Sàng tiền minh nguyệt quang
Nghi thị địa thượng sương
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương .
LÝ BẠCH
Giường khuya trăng chiếu bời
bời
Sương rơi phả đất
ngỡ đời chiêm bao
Ngẩng đầu trăng sáng
trên cao
Cúi đầu ngấn lệ
nghẹn ngào … cố hương .
HẢI ĐÀ
( Phỏng dịch )
CẢM XÚC
TRONG ĐÊM VẮNG
Ngỡ như mặt đất
phủ mờ sương
Ngẩng đầu xao
xuyến nhìn trăng tỏ
Cúi mặt bùi ngùi nhớ cố hương
LÊ NGỌC THẠC
( Phỏng dịch )
HOÀNG HẠC LÂU TỐNG MẠNH HẠO NHIÊN
CHI QUẢNG LĂNG
Yên
hoa tam nguyệt há Dương Châu
Cô
phàm viễn ảnh bích không tận
Duy
kiến Trường Giang thiên tế lưu .
LÝ BẠCH
TẠI LẦU HOÀNG HẠC
TIỄN MẠNH HẠO NHIÊN ĐI QUẢNG LĂNG
Giữa mùa hoa khói Châu Dương xuôi dòng
Bóng buồm đã khuất lầu không
Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời .
NGÔ TẤT TỐ
( Phỏng dịch )
TẠI
LẦU HOÀNG HẠC
TIỄN MẠNH HẠO NHIÊN ĐI QUẢNG LĂNG
Hoa khói Dương Châu phủ khắp nơi
Đơn độc cánh buồm xa khuất bóng
Trường Giang mờ mịt
chảy bên trời .
LÊ NGỌC THẠC
( Phỏng dịch )HOÀNG HẠC LÂU

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu .
THÔI HIỆU
Trên sông khói sóng khách vương sầu
Khuất dạng quê nhà dạ xót đau
Anh Vũ cỏ non chồi mới chớm
Hán Dương cây lớn bóng lồng sâu
Mây trời bảng lảng trôi đi mãi
Cánh hạc mịt mờ mất đã lâu
Hiu quạnh lầu không trơ tuế nguyệt
Người xưa biền biệt, biết bề đâu ?
LÊ NGỌC THẠC
( Phỏng dịch )