N gười dưng, nào phải nghĩa thâm giao!
Lúng liếng ai đưa ánh mắt chào
Một thoáng cho buồng tim khắc khoải
Bao chiều nghe tấc dạ nôn nao
Vần thơ thao thức còn chưa ngỏ
Nét bút ngập ngừng chẳng dám trao
Năm tháng vô tình trôi lặng lẽ
Hỏi lòng, lòng có hiểu vì sao ?!
LÊ NGỌC THẠC
VẪN MỘT TÌNH YÊU
.jpg)
T óc thầy bụi phấn cứ dần rơi
Bến cũ, đò xưa cách biệt rồi
Mấy độ tim hồng soi nét bút
Bao mùa phượng thắm nhuộm trang đời
Theo dòng con nước âm thầm chảy
Cho giọt phù sa lặng lẽ bồi
Bóng ngã hoàng hôn vế với Hội
Một tình yêu lớn chẳng hề vơi !
LÊ NGỌC THẠC