N ăm ba mất
Các em tôi còn nhỏ
Buổi giao thời củi quế gạo châu
Má tảo tần lo liệu trước sau
Chuyện cơm áo oằn vai gầy góa phụ
Dọn về quê ngoại
Họ hàng thương và lo ngại
( Ai cũng nghèo thiếu trước hụt sau )
Nhà không ruộng vườn, cuộc sống lao đao
Má đầu chợ, cuối chợ bán cá bán rau
Rồi bờ ruộng bờ đê cắt rơm mót thóc
Hai đứa em trai ngoài giờ đi học
Trần trùi trụi ra sông xúc hến mò cua
Áo em rách vá, tiền má chưa đủ để mua
Đám bạn học nó trêu vui nhưng nghe mà xé ruột
Gần sông nước
Gió đêm đông lạnh buốt
Mấy má con trong căn nhà xiêu vẹo
Ngọn đèn dầu leo lét buồn hiu
Em gái út nằm co ro trong lòng mẹ
Cả nhà không ai đủ ấm
Nhưng tình yêu thương như nước dâng triều
T ôi, cô giáo thời bao cấp
Một ít hàng nhu
Mười ba cân gạo
Đồng lương thực tập
Ngày dạy trẻ
Đêm tham gia bổ túc, bình dân
Như một nữ xung phong
Quần vo đến gối
Cơm độn củ mì củ chuối
Nhịn nhường em nên ít khi no
Trên đường về quơ đuốc hái rau
( Thuở ấy tôi gầy yếu xanh xao )
Đêm nào má cũng thức chờ con gái
Nhìn tôi nấu rau ăn
Má khẽ quay đi lau nước mắt
Tôi bỗng nghe mằn mặn
Đâu phải vị của canh
Má ơi con thương má lắm !

T hời gian trôi đi chầm chậm
Quãng đời dài mưa nắng quên thân
Má nuôi con, con má lớn dần
Theo xã hội đi lên đổi mới
Đường, trường, trạm
Cầu trên ngõ dưới
Đẹp lạ kỳ quê ngoại tôi ơi !
Nhà nhà khang trang, xanh sạch rạng ngời
Điện sáng đêm về vui ấm áp
Vườn của má hoa bưởi hoa cau thơm ngát
Trăng hiền hòa nghiêng bóng tắm ngoài ao
Bờ tre quê thưa thớt ngày nào
Giờ gốc nhỏ gốc to xanh tươi rậm rạp
Giàn bí giàn bầu mấy chú ong tranh đáp
Đám hoa vàng rực rỡ cũng đùa theo
C ó bà cụ tóc trắng lưng còm má hóp nhăn nheo
Nhưng trong đôi mắt thẳm sâu chừng như cười mãn nguyện ...
CÚC HƯƠNG
( PCN. CLB Thơ Ca Ninh Kiều-TP. Cần Thơ )